Giới thiệu: Bài thơ dưới đây lấy cảm xúc từ lời ta thán của một bạn hữu: “Hy vọng dân mình sớm thoát ách Cộng Sản” khi xem những hình ảnh thảm thương của dân Việt dưới chế độ cộng sản kể từ sau ngày tang lớn của đất nước – 30 tháng tư, 1975.
LỜI NGUYỆN ƯỚC NGOÀI TRÍ TƯỞNG, HỤT NIỀM TIN
1.
“Hy vọng dân mình sớm thoát ách Cộng Sản”.
Lời mong ước tưởng chừng như mai mỉa
Vì sự thật
đã ngoài tầm tay vói
ngoài trí tưởng của người
ngoài lòng tin thành khẩn
ngoài mong đợi nhiều đời
“Hy vọng dân mình sớm thoát ách Cộng Sản”
Lời khấn nguyện tưởng chừng như lỏng chỏng
Vì sự thật
đau hơn là đau thiến
buồn hơn buồn tột cùng
xót hơn xót quá đổi
hận hơn mối hận chung!
2.
Bốn mươi lăm năm đã qua
ngụp lặn trong cơn Hồng Thủy của giống nòi
Hoảng loạn, lao lung, bần cùng, khốn đốn
Mỗi người dân trong nước phải tìm cách sống còn
Cho chính mình và người thân của mình
Bằng cách này hay cách khác
Mà quỉ đỏ ngày này qua ngày khác
Năm này qua năm khác
Vẫn không ngừng bủa vây xiết chặt
Mọi thứ.
Từ thể xác tàn phai
Đến tinh thần hư hoại
Ở nơi này hay nơi khác
Từ nhà tù nhỏ với những chấn song nặng chĩu
Đến nhà tù lớn vô hình như bùa chú yểm rồi.
Dường như không cách thoát cho một người.
Dường như không cách thoát cho chục người.
Dường như không cách thoát cho trăm họ.
Dường như không cách thoát cho cả giống nòi.
Ủa, mà điều này quái lạ.
Từ bao giờ giống nòi đã dửng dưng với số mệnh của chính mình?
Từ bao giờ trăm họ đã dửng dưng với số mệnh của giống nòi?
Từ bao giờ chục người đã dửng dưng với số mệnh của trăm họ?
Từ bao giờ một người đã dửng dưng với số mệnh của chục người?
3.
Bốn mươi lăm năm đã qua
ngụp lặn trong cơn Hồng Thủy của giống nòi
Phân hóa, lạc lõng, tị hiềm, khích bác
Mỗi người Việt hải ngoại rút về vỏ ốc của mình
Não nề, chán ngán
Thấy lòng tin bị phá sản
Tất cả như một đống bùi nhùi
Rối như tơ vò không còn biết đường mà gở.
Ai tốt ai xấu, ai chính ai tà
Ai phải ai trái, ai ngay ai gian
Không biết.
Mà quỉ đỏ ngày này qua ngày khác
Năm này qua năm khác
Vẫn không ngừng bủa vây xiết chặt
Mọi nơi.
Từ cá nhân khốn đốn
Đến cộng đồng tả tơi.
Ở người này hay người khác
Từ người không may số phần lưu lạc
Đến người vẻ vang thành đạt xứ người
Dường như không cách thoát cho một người
Dường như không cách thoát cho cộng đồng.
Dường như không cách thoát cho tập thể tị nạn Cộng Sản của người Việt lưu vong.
Dường như không cách thoát cho cả dân tộc.
Ủa, mà điều này quái lạ.
Từ bao giờ dân tộc đã dửng dưng với số mệnh của chính mình?
Từ bao giờ tâp thể tị nạn Cộng Sản của người Việt lưu vong đã dửng dưng với số mệnh dân tộc?
Từ bao giờ cộng đồng đã dửng dưng với số mệnh của tập thể tị nạn Cộng Sản của người Việt lưu vong?
Từ bao giờ một người đã dửng dưng với số mệnh của cộng đồng?
4.
Bốn mươi lăm năm đã qua
ngụp lặn trong cơn Hồng Thủy của giống nòi
Phân hóa, lạc lõng, tị hiềm, khích bác
Hoảng loạn, lao lung, bần cùng, khốn đốn
Ở bên này hay bên kia
Chưa đủ thống hận sao?
Chưa đủ tan nát sao?
Chưa đủ thẹn thùng với chính mình sao?
5.
Ba mươi tháng tư lại về
Thêm một lần xót xa tưởng niệm ngày Quốc Hận
Người Việt hải ngoại vẫn trầm trọng phân hóa
Người Việt trong nước vẫn nín câm chịu đựng lạ thường
Oán hận đã ngất trời
Chế độ đã lộ nguyên hình là một lũ tội đồ,
lũ giết người cướp của vô nhân nhất trong lịch sử đất nước.
Chủ nghĩa trở thành thứ quái thai bịnh hoạn,
kinh tởm nhất trong lịch sử tiến hóa của nhân loại.
Chủ nghĩa đã bị đào thải
và còn tiếp tục bị đào thải khắp địa cầu
Chế độ lẽ ra phải bị tiêu diệt
để tạo cơ hội mới tốt đẹp hơn cho đất nước.
Vậy mà ..
“Hy vọng dân mình sớm thoát ách CS”
trở thành lời mong ước ngoài trí tưởng
trở thành lời khấn nguyện thiếu lòng tin
và dường như lạc vào mênh mông cõi đêm của
nổi lầm lạc truyền đời
nổi u mê bất tận
sự chia rẻ kinh người
sự hoài nghi khánh tận.
6.
Vì đâu nên nổi?
Buồn đứt ruột!
Thấy mình thầm thì trong vô thức
Đến bao giờ dân mình thoát được kiếp nạn này?!
7.
Có cách nào để người Việt trong nước
Truyền lửa và giữ lửa?
từ một người đến chục người
từ chục người đến trăm họ
từ trăm họ đến cả giống nòi.
Lửa vùng lên tranh đấu
Thoát sợ hãi lâu đời
Đòi tự do dân chủ
Đòi quyền được làm người.
Lửa ném vào tà quyền
Hiên ngang đào mồ chôn
Cái quái thai đã chết
Chủ nghĩa đã cáo chung
Chế độ rất thối nát
Người không thể sống cùng.
Có cách nào để người Việt hải ngoại
Cùng chung vai góp sức
Thôi không khích bác nhau
Chí Diên Hồng đoàn kết
Cứu nước đặt hàng đầu.
từ một người đến cộng đồng
từ cộng đồng đến tập thể người Việt tị nạn Cộng Sản lưu vong.
từ tập thể tị nạn đến cả dân tộc.
Cùng nhận diện kẻ thù
Chính là bầy hung cộng
Không phải người khác biệt
trong kế sách diệt cộng.
8.
“Hy vọng dân mình sớm thoát ách Cộng Sản”
Dù chỉ là ước mong ngoài trí tưởng
Dù chỉ là lời nguyện hụt niềm tin
Nhưng vẫn là tấm lòng vô cùng chí thiết
của triệu người Việt còn đau xót quê hương.
Triệu người Việt hôm nay
Trong nước và hải ngoại
Nơi mệnh nước vần xoay
Cội nguồn còn giữ mãi.
Trong nước cùng nổi lửa
Ngoài nước cùng đồng hành
Phất cờ vàng đất nước
Đánh quỉ đỏ tan tành.
Nén hương lòng tưởng niệm lần thư 45 ngày Quốc Hận 30-04-1975
hưhao
01-05-2020