“NGÀY QUỐC HẬN 30 THÁNG 4” BIẾN THÀNH “NGÀY NAM VIỆT NAM”

“NGÀY QUỐC HẬN 30 THÁNG 4” BIẾN THÀNH “NGÀY NAM VIỆT NAM”:

PHẢI CHĂNG ĐÂY LÀ ÂM MƯU CỦA ĐẢNG VIỆT TÂN
“THAY TÊN, ĐỔI NGHĨA” NHỮNG NGÀY LỊCH SỬ
ĐỂ CHẠY TỘI CHO VIỆT CỘNG?!

LGT: Xin giới thiệu bài của Lão Móc. Bài hơi dài nhưng xin quý vị kiên nhẫn đọc vì mọi diễn tiến được thâu thập, ghi lại theo thứ tự rất rõ ràng. Từ 2004, với sự hỗ trợ ban đầu của Tập Thể Cựu Chiến Sĩ (nhưng sau đó TTCCS đã rút lui), đảng Việt Tân đã thất bại trong âm mưu đổi ngày, không được sự hợp tác của Tổ Chức Cộng Đồng Nguyễn Văn Tần tại DC và thất bại thê thảm; đến Nhóm Vì Dân trưng cầu ý kiến chọn ngày tị nạn VN trên đài phát thanh Tiếng Nước Tôi mới đây; kết luận tổng quát cho thấy: trong quá khứ, MT đã từng biến “Ngày Quốc Hận 30-4” thành “Tháng Tư Xanh”, “Lá Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ” thành “Lá Cờ Việt Nam Tự Do”.

Kể từ nay, xin các người trẻ hết sức lưu ý trong mọi vấn đề liên quan đến Ngày Quốc Hận. Dứt khoát không ai được đụng đến ngày này với bất cứ lý do gì.

Trong tuần qua, người ta thấy xuất hiện trên các diễn đàn điện tử cho biết Lưỡng viện Quốc Hội tiểu bang Virginia đã đồng chấp thuận “Ngày Quốc Hận 30-4” cho người Việt tỵ nạn không Cộng sản là “Ngày Nam Việt Nam”.

Người hăm hở, nồng nhiệt phổ biến bản tin này là ông Tâm Việt (Nguyễn Ngọc Bích) – người mà năm ngoái đã “nổi nang” trong vai trò “Tổng Thống Chính Phủ Lâm Thời” (?) do ông “Lã Bất Vi tân thời” Hồ Văn Sinh thành lập tại Nam California! Trong bản tin, ông Nguyễn Ngọc Bích đã “để lộ gian ý” khi viết: “… Ngày Nam Việt Nam (mà ta cũng có thể nói gọn là Ngày VNCH)”. (Chuyện này thì cũng giống như ông “Vua buôn xương tử sĩ QLVNCH” Nguyễn Đạc Thành “nói gọn” “Nghĩa Trang Nhân Dân Huyện Bình An” thành “Nghĩa Trang Biên Hoà” để mà mắt mọi người và được đồng bọn vỗ tay hoan hô nhiệt liệt!).

Có dư luận cho rằng đây là âm mưu của đảng Việt Tân. Vì không nắm vững các sự kiện trong vụ “Ngày Quốc Hận 30-4” thành “Ngày Nam Việt Nam”, do đó, chúng tôi xin không có ý kiến gì về chuyện này.

Bài viết sau đây xin trình bày những việc làm “thay tên đổi nghĩa” những ngày lịch sử để chạy tội cho VC mà đảng Việt Tân đã làm từ nhiều năm trước.

*

Tháng 9 năm 2004, Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam (MT) có trụ sở chính ở Bắc California ra “cáo phó” khai tử “Mặt Trận” và đăng “cáo tồn” khai sinh Đảng Việt Tân (VT) tuốt bên Berlin, Đức Quốc.

Vừa ra đời, đảng Việt Tân đã giở trò “treo đầu dê, bán thịt chó” bằng cách dùng tổ chức ngoại vi của mình là tổ chức VPAC liên kết với Tập Thể Chiến Sĩ Việt Nam Cộng Hòa Hải Ngoại (từ nay viết tắt là “Tập Thể”), (một tổ chức mà dư luận cho rằng do MT giật dây thành lập để lợi dụng màu cờ, sắc áo của những cựu quân nhân đã từng hy sinh trong cuộc chiến chống lại Cộng sản miền Bắc, bảo vệ chế độ tự do miền Nam và đại hội thành lập đã được đài truyền hình SBTN yểm trợ 40 ngàn đo-la) tổ chức “Ngày Tự Do Việt Nam” để thay thế “Ngày Quốc Hận 30-4”.

Bị dư luận khắp nơi lên tiếng phản đối, đảng Việt Tân bèn phải đổi thành “Ngày Tranh Đấu Tự Do Cho Việt Nam .” Và, Tập Thể, qua cô Lữ Anh Thư, Trung Tâm Phó Đặc Trách Hậu Duệ và ông Đoàn Hữu Định, Tổng Thư Ký Văn Phòng Thường Trực Trung Ương đã từng đứng tên chung với ông Võ An Bình trong Ban tổ chức “Ngày Tự Do Việt Nam” tuyên bố rút tên khỏi ban Tổ chức của ngày này, và Tập Thể tuyên bố sẽ tổ chức Lễ Tưởng Niệm Chiến Sĩ Việt Mỹ tại Bức Tường Đá Đen cũng cùng ngày, giờ và cách điạ điểm đảng Việt Tân tổ chức “Ngày Tự Do Việt Nam” không xa. Việc làm “không trong sáng” này của Tập Thể đã bị cựu Trung Tướng Phạm Quốc Thuần phê bình mà những người lãnh đạo của Tập Thể đã không thể trả lời được.

Vì bị dư luận khắp nơi phản đối về việc làm có dụng ý “chạy tội” cho Việt Cộng khi biến “Ngày Quốc Hận 30-4” thành “Ngày Tự Do Việt Nam”, đảng Việt Tân đã không được sự công tác của Ban Đại Diện Cộng Đồng Việt Nam tại Hoa Thịnh Đốn (lúc đó) do ông Nguyễn Văn Tần làm chủ tịch, nên “Ngày Tự Do Việt Nam” đã bị thất bại thê thảm dù đảng Việt Tân đã khua chiêng, gióng trống quảng cáo rầm rộ từ nửa năm trước. Sau khi bị thất bại, Việt Tân lại giở trò ma giáo mà MT đã từng làm trong quá khứ là tung tiền ra báo chợ “SV” tự ca tụng “thành tích” của đảng mình và bịa chuyện đánh phá ông Nguyễn Văn Tần, chủ tịch Ban đại diện Cộng Đồng Hoa Thịnh Đốn và vùng phụ cận.

Thê thảm nhất là “Tập Thể” bị tai tiếng vì đã bị đảng Việt Tân lợi dụng nhưng lại chẳng dám lên tăm, lên tiếng gì ngay khi chính hậu duệ Mai Quốc Minh của Tập Thể Âu Châu đã thú nhận việc này trên net!

Chuyện lạ làm nhiều người thắc mắc là tại sao trước những chuyện tai hại như thế mà những người lãnh đạo của Tập Thể vẫn im lặng một cách khó hiểu, thay vì ra những bản thông cáo nói rõ mọi việc.

Người ta lại càng ngạc nhiên khi trong Đại hội Khoáng Đại lần thứ 1 của Tập Thể được tổ chức tại San Jose, ông Nguyễn Xuân Vinh, Chủ tịch Hội Đồng Đại Diện của Tập Thể, đã lớn tiếng “kết tội” những người minh danh lên tiếng phê phán những việc làm của Tập Thể là… những kẻ phá rối (sic!). Dư luận lại càng ngỡ ngàng khi ông Nguyễn Xuân Vinh, Chủ tịch Hội Đồng Đại Biểu của Tập Thể “đã tranh đấu” cho “người hùng” Lý Tống bằng cách gửi “bưu điệp” đến các tổ chức trực thuộc ra lệnh các tổ chức này tích cực can thiệp với Thái Lan.

Được biết, khi Đại hội Toàn Quân được tổ chức tại Nam Cali cách đây 9 năm (?), khi có người trong Ban tổ chức đề nghị Đại hội cho phép Ủy Ban Phát Huy Tinh Thần Lý Tống đặt một chiếc bàn để đồng bào ký thỉnh nguyện thư gửi TT Bush thỉnh cầu can thiệp cho Lý Tống thì “các ông lớn” của Đại Hội đã “phán” rằng: “Chuyện Lý Tống là chuyện nhỏ, chuyện Đại Hội mới là chuyện lớn (sic!)”. Việc làm này khiến nhiều người bất mãn vì một Đại Hội nhân danh tập thể chiến sĩ Việt Nam Cộng Hoà như “Tập Thể” lại coi sự hy sinh vì đại nghĩa của một chiến sĩ đã có quá trình đấu tranh chống lại chế độ Cộng sản bạo tàn như Lý Tống chỉ là chuyện nhỏ thì không biết đối với Tập Thể thì chuyện nào là chuyện lớn?! Dư luận cho rằng với những việc làm và những lời tuyên bố từ khi đảm trách chức Chủ tịch Hội Đồng Đại Diện của Tập Thể trong mấy năm qua, ông Nguyễn Xuân Vinh đã tự đốt cháy uy tín nhà văn Toàn Phong và khoa học gia Nguyễn Xuân Vinh (sic!).

*

Mấy tháng gần đây, người ta lại thấy trên internet, trên các báo chí, đài phát thanh Tiếng Nước Tôi có phổ biến “Thư Mời Tham Gia Ý Kiến Chọn Ngày Tỵ Nạn Việt Nam” của Nhóm “Vì Tự Do”. “Nhóm” này, nhân việc nhà cầm quyền Indonesia và Malaysia phá hủy bia tưởng niệm những người tỵ nạn Việt Nam trên hai đảo Galang và Bidong, đề nghị những người Việt Quốc Gia Tỵ nạn Cộng sản “Trưng Cầu Dân Ý” chọn “Ngày Tỵ Nạn Việt Nam”.

Thoạt nghe hoặc mới đọc trên báo “Thư Mời Tham Gia Ý Kiến Chọn Ngày Tỵ Nạn Việt Nam ” của Nhóm “Vì Tự Do” ít ai thấy có “dụng ý” gì trong việc làm này. Nhóm “Vì Tự Do” lại tỏ ra rất có tinh thần cởi mở và tôn trọng dân chủ khi đưa ra 4 ngày (do tác giả bài này in đậm) để được “trưng cầu ý kiến” của tất cả những người Việt Quốc Gia tỵ nạn cộng sản trên toàn thế giới.

Theo ông Hoàng Thế Dân, Chủ tịch Hội Đồng Điều hành Cộng đồng Người Việt Bắc California (khác với Ban Đại Diện Cộng Đồng Việt Nam Bắc California do ông Nguyễn Ngọc Tiên làm Chủ tịch) thì tới nay “con số 4 ngày được đề nghị lúc khởi cuộc đã thay đổi”. (Thời Báo San Jose số 4208, 20-12-2005). Theo ông Hoàng Thế Dân thì đến nay có tới 5 ngày, gồm các ngày: 14-11, ngày 20-6, ngày 20-7, ngày 12-6, ngày 30-4 được nhóm “Vì Tự Do” đưa ra “trưng cầu ý kiến” để chọn một trong các ngày này là “Ngày Tỵ Nạn Việt Nam” hay “Ngày Dân Việt Tỵ Nạn Cộng Sản”.

Trả lời phóng viên Võ Triều Sơn phóng viên của hãng Thông tấn VNN (là hãng thông tấn của MT trước kia và là đảng Việt Tân hiện nay) về câu hỏi:

“Kính thưa ông chủ tịch với 4 ngày được quý vị trong nhóm “Vì Tự Do” đưa ra để Trưng cầu ý kiến trong tinh thần cởi mở và rất dân chủ đóng góp ý kiến, xin ông chủ tịch cho biết, cá nhân ông chọn ngày nào? Tại sao?”

thì ông Hoàng Thế Dân, chủ tịch Ban Đại diện Người Việt Bắc Cali (kế nhiệm bà Nguyễn Lan Hải, Chủ tịch Ban Đại diện Cộng Đồng thứ 2 do Phan Nam của Mặt Trận và Chu Tấn của Chính Phủ Việt Nam Tự Do thành lập tại Bắc Cali) đã trả lời rất “lăng ba vị bộ” và rất văn chương… tản mạn như sau:

“… Thưa anh, cá nhân chúng tôi đã có dịp thổ lộ quyết định chọn lựa của mình trong những buổi họp của Nhóm: Ngày đó có tên là Ngày Dân Việt Tỵ Nạn Cộng Sản, và ngày đó nói lên sự liên kết nhiệm mầu của lương tâm thế giới đối với sự chọn lựa ra đi tỵ nạn, vì tự do, của người Việt, bằng bất cứ giá nào, hàng triệu người đã khoác lên mình định danh căn cước tỵ nạn chính trị.

Ở đây sự quan trọng là ngày nào, tên gì nhận được số phiếu kết quả thăm dò nhiều nhất của đồng hương tham dự. Trong những ngày này, ngày nào cũng nhân bản cả, ngày nào cũng nói lên ý nghĩa của hai chữ tỵ nạn. Chúng ta chờ xem, sáu tháng nữa sẽ có kết quả chung cuộc.” (Thời Báo San Jose, số báo đã dẫn).

Trong khi đó thì ông Hoàng Cơ Định, một “cán lớn” khác của đảng Việt Tân đã viết hẳn một bài để “cổ động” cho “Ngày Dân Việt Tỵ Nạn Cộng Sản” văn chương rất là đao to, búa lớn và đầy bí hiểm!.

Theo ông Hoàng Cơ Định thì “Việc đồng bào cùng nhau ấn định một “Ngày Dân Việt Tỵ Nạn Cộng Sản” là một sự xác định lập trường chính trị của cộng đồng người Việt, đó là một cộng đồng tỵ nạn, không chấp nhận chế độ Cộng sản hiện nay tại Việt Nam… Khi Ngày Tỵ Nạn được chọn lựa và được tổ chức hàng năm ở khắp nơi, các thế hệ tương lai của cộng đồng sẽ luôn luôn được nhắc nhở về nguồn gốc của mình và hiểu được tại sao các thế hệ cha anh đã kiên trì tranh đấu để chấm dứt cái nguyên nhân đã gây ra thảm trạng tỵ nạn Dân Tộc.

Việc làm vô vị lợi của tập hợp “Vì Tự Do” cần được sự hậu thuẫn của mọi người, mọi giới vì đây là việc làm nhân nghĩa, đối với những người Việt đã chết cũng như đối với những ai đang tranh đấu vì hai chữ Tự Do. Việc làm này cũng góp phần tạo nên sự đoàn kết, tinh thần hợp tác trong cộng đồng và sự gắn bó của các thế hệ trẻ với Tổ Quốc.

Đây không phải chỉ là một việc làm Vì Tự Do, mà còn là cả Vì Đất Nước Hôm Nay và Ngày Mai.” (Thời Báo số 4205, ngày 15-12-2005).

*

Về việc nhóm “Vì Tự Do” đưa ra lá “Thư Mời Tham Gia Ý Kiến Chọn Ngày Tỵ Nạn Việt Nam”, ông Pham Thanh Phương ở Úc Châu đã đưa ra ý kiến với những lập luận rất vững chắc như sau:

“… Trong sự kiện này chúng tôi mạn phép đưa ra một số nhận xét về hai lãnh vực ý nghĩa lịch sử và “phương pháp trưng cầu dân ý” như một sự quan tâm, chia sẻ.

Về phần ý nghĩa lịch sử, theo cạn nghĩ của chúng tôi, ngày 20-7 là ngày mang những ý nghĩa đặc biệt phi không gian và thời gian, với tất cả những ấn tích chia ly, tan tác, hận thù. Không ai có thể phủ nhận, ngày ấy đã cưu mang cả một sự kiện lịch sử của dân tộc, không hề mang một ý nghĩa tỵ nạn cho 3 triệu người tại hải ngoại. Hơn nữa, ngày 20-7 còn là ngày đau thương, uất hận, và nó đã được hình thành bởi sự man trá, bịp bợm, phản bội của tên tội đồ Hồ Chí Minh. Do đó, chúng ta không thể xoá bỏ.

Riêng ngày 30-4 thì lại càng quan trọng hơn, đây mới chính là ngày đen tối của dân tộc. Ngoài những đau thương, ly tán như ngày 20-7, nó còn là ngày CSVN đã đưa toàn thể dân tộc vùi sâu trong vũng lầy đen tối nhất của nhân loại. Ngày 30-4 cũng đánh dấu một ngày toàn dân miền Nam đã bị cướp trắng tay, dắt díu nhau đi vào một nhà tù vĩ đại không cửa sổ của CSVN ròng rã đã 30 năm qua.

Trong ý nghĩa của những ngày 20-7 và 30-4-1975 đã là một sự hiển nhiên, bất khả chối từ. Do đó, hai ngày lịch sử 20-7 và 30-4 không dành riêng cho những người tỵ nạn mà nó đã thuộc về toàn dân. Không thể vì một lý do gì lại có thể xóa bỏ hay bóp méo ý nghĩa lịch sử của nó…

Như vậy, việc đề nghị hai ngày 20-7 và 30-4, không hội đủ điều kiện cả tình lẫn lý. Ngược lại, rất bất lợi cho công cuộc đấu tranh chung của toàn dân trong hiện tại nói chung và cộng đồng người Việt tại hải ngoại nói riêng. Không biết vô tình hay cố ý, nhóm “Vì Tự Do” đã đưa ra một đề nghị khá nguy hiểm trong việc chọn ngày và cả phương pháp “Trung Cầu Dân Ý”. Nếu cuộc “Trưng Cầu Dân Ý” được thực hiện bằng internet và bưu điện. Thử hỏi ai có thể kiểm soát tất cả các danh sách trên web và thư của người Việt tỵ nạn hay của bọn VC nằm vùng và du sinh phải làm theo lệnh đảng. Riêng trên phần “bỏ phiếu online” thì lại phức tạp hơn rất nhiều, phương pháp này đã vô tình tạo cơ hội rất thuận lợi cho tất cả cán bộ đảng CSVN có thể tham gia, lèo lái, “đóng đinh” ngày 30-4 làm “Ngày Tỵ Nạn”, hầu xóa bỏ tội ác mà chúng đã đè lên đầu toàn thể dân tộc từ hơn nửa thế kỷ qua. Nó cũng không khác hành động bỉ ổi khi chúng áp lực Nam Dương và Mã Lai để tiêu hủy những tấm bia tưởng niệm trên hai đảo Galang và Bidong trong mấy tháng trước đây. Vì vậy, chúng ta không nên vì bất cứ vì lý do gì để VC được toại nguyện trong thế “Bất Chiến Tự Nhiên Thành” với mưu đồ xoá bỏ tội ác của chúng trước lịch sử bằng cách biểu quyết thay tên, đổi nghĩa của một trong hai ngày lịch sử (20-7 và 30-4).

Sự kiện nhóm “Vì Tự Do” đề nghị tìm một ngày để làm “Ngày Tỵ Nạn”, thực ra cũng không có gì cần phải bàn. Tuy nhiên, nếu muốn lấy một ngày mang nhiều ấn tích máu xương của lịch sử như ngày 20-7 và 30-4 là một điều tối kỵ, không có lợi mà chỉ có hại. Nó có thể hiểu như là một sự kiện bóp méo lịch sử, trong âm mưu nhằm hậu thuẫn cho phong trào Hoà Hợp Hoà Giải đầy bịp bợm trong nghị quyết 36 lừa bịp của CSVN…”

*

Không biết các ông Hoàng Thế Dân, Hoàng Cơ Định khi khua môi, múa mép trả lời phỏng vấn, khi vung tay, phóng bút viết bài ca tụng cuộc “Trưng Cầu Dân Ý” về “Ngày Tỵ Nạn Việt Nam” đã có xem qua ý kiến của ông Phạm Thanh Phương với những lập luận rất sắc bén mà ông Phương đã trình bày trong bài viết của ông ta?

Thực ra thì câu hỏi này quá thừa với các ông “cán lớn” của đảng Việt Tân như các ông Hoàng Thế Dân, Hoàng Cơ Định. Chuyện chủ tịch Hoàng Cơ Minh các ông ấy chết mà các ông ấy còn “bắt” chủ tịch của các ông ấy “phải sống” cho tới 14 năm sau mới cho chết thì có chuyện gì mà các ông ấy không làm được. Chuyện bà doctor-to-be (lúc đó) Trần Diệu Chân “bắt” hương linh cố Đề Đốc Hoàng Cơ Minh đứng tên với bà trong đơn thưa đài phát thanh Quê Hương với Tổng đài và cơ quan FCC mà bà ta còn dám làm thì chuyện thay tên,đổi nghĩa những ngày lịch sử của dân tộc để bàu chữa tội ác cho bọn Việt Cộng thì có nhằm nhò gì ba cái lẻ tẻ mà họ không dám làm.

Trong quá khứ, MT đã từng biến “Ngày Quốc Hận 30-4” thành “Tháng Tư Xanh”, “Lá Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ” thành “Lá Cờ Việt Nam Tự Do”. MT trước kia (đảng Việt Tân hiện nay) đã len lỏi vào cộng đồng, tìm mọi cách gây chia rẽ, khống chế – như trường hợp Phạm Quốc Hùng, một cán bộ cao cấp của đảng Việt Tân, đã len lỏi vào hàng ngũ Quốc Gia chống Cộng, leo lên chức Chủ tịch Ủy Ban bảo vệ Chính Nghĩa Quốc Gia Bắc California, và sau đó đã nắm chức Chủ tịch Ban Đại diện Cộng Đồng Việt Nam Bắc California nhiệm kỳ 3, đã tìm mọi cách gây chia rẽ, phân hóa cộng đồng. Sau đó, đã tìm mọi cách sáp nhập hai Ban Đại diện Cộng Đồng làm một là một bằng chứng rõ ràng nhất.

Sau khi bị truất phế, Phạm Quốc Hùng đã phối hợp với Vũ Huynh Trưởng tổ chức họp báo để gỡ gạc nhưng cũng chẳng đi đến đâu.

Và hiện nay, đảng này đang phối hợp với “tàn dư” của Phong Trào Quốc Dân Việt Nam Hành Động của Hoàng Duy Hùng tại Bắc California do bà Christine Hồ điều động đã phối hợp nhịp nhàng với các ông cựu Trung Tá Trần Như Huỳnh (tức Chu Tấn), Nguyễn Tái Đàm (kẻ đã từng “chào kính” bà Đoan Trang, Giám đốc đài phát thanh Quê Hương trong một buổi lễ tưởng niệm 30-4 tại công viên Saint James) dưới sự điều động của “ông Tướng Bình vôi” và “ông anh chi địa của đảng VT” quyết tâm đánh chiếm Ban Đại Diện Cộng Đồng Việt Nam Bắc California theo lệnh của những thế lực đen, thế lực đỏ.

Âm mưu lợi dụng Tập Thể biến “Ngày Quốc Hận 30-4” thành “Ngày Tự Do Việt Nam” bị bễ mánh, đảng Việt Tân lại cho các tổ chức ngoại vi lợi dụng cộng đồng người Việt Tỵ nạn Cộng sản “trưng cầu dân ý” để thay tên, đổi nghĩa “Ngày Quốc Hận 30-4” thành “Ngày Tỵ Nạn Việt Nam” để lại tiếp tục bào chữa tội ác cho mấy anh lớn bên nhà là chuyện chẳng làm ai ngạc nhiên.

Có điều đảng Việt Tân có làm được những chuyện mờ ám này hay không lại là một vấn đề khác.

Ai trong chúng ta cũng biết là chuyện tìm một ngày để tượng trưng cho “Ngày Tỵ Nạn Việt Nam” không phải là cứu cánh cho công cuộc tranh đấu hiện nay nhưng tại sao đảng Việt Tân liên tiếp trong nhiều năm đã làm rùm beng lên về chuyện này.

Chắc chắn dụng ý của họ không gì khác hơn là tìm mọi cách thay tên, đổi nghĩa “Ngày Quốc Hận 30-4” để chạy tội cho bọn tội đồ của dân tộc là đảng Cộng Sản Việt Nam – một việc làm mà đảng Việt Tân đã theo đuổi từ bấy lâu nay.

LÃO MÓC
tieng-dan-weekly.blogspot.com

This entry was posted in ***Mùa QUỐC HẬN, Bình-luận - Quan-điểm. Bookmark the permalink.

6 Responses to “NGÀY QUỐC HẬN 30 THÁNG 4” BIẾN THÀNH “NGÀY NAM VIỆT NAM”

  1. DungNguyen says:

    From:”Người già 60 tuổi ở VN”
    -Đất nước Việt Nam ta có hai ngày Quốc hận là: 20/07/1954 và 30/04/1975. Tôi rất đồng ý với nhận định của Phạm Thanh Phương (Úc Châu).
    -Nhưng chả lẽ 1 năm có 2 ngày Quốc hận!?.Tôi mạn ý nông cạn của tôi:”Ngày 20/07/1954″ trước năm 1975 đã quen gọi là “Ngày Quốc Hận”; vậy ngày 30/04/1975 mình nên gọi là “Ngày Dân Hận” ?? được không các vị ?
    -Bởi vì: có Ngày Quốc Hận mới đưa đến (xảy đến) Ngày Dân Hận !!! Và chúng ta nên tưởng niệm 2 ngày này vào những ngày đó.
    -Riêng về đảng Việt Tân bên Mỹ, tôi ở trong nước có nghe nói đến. Nay được thông tin về việc THAM GIA GÓP Ý và TRƯNG CẦU DÂN Ý (người Việt Nam ngoài lãnh thổ VN_tức tị nạn) về tên gọi ngày 30/04/1975, thì tôi đánh giá rất thấp về đảng Việt Tân ! Bởi vì nghĩa của chữ: “trưng cầu dân ý” phải là trưng cầu ý của dân (trong 1 quốc gia nào đó) trong nước lẫn ngoài nước. Nếu chỉ trưng cầu một số nhỏ ý dân (80 triệu dân) như hiện nay ??? Như vậy đảng Việt Tân có thực sự quan tâm lo lắng cho dân tình trong nước hay không?.
    -Trước đây,Việt Nam thời bao cấp “1975-1986” truyền thông đảng CSVN thường hay gọi là ngày Giải Phóng hoàn toàn đất nước. Sau này cố thủ tướng Võ văn Kiệt điều chỉnh lại là “ngày Thống nhất đất nước”-ngày mà tại đó “có triệu người vui và cũng có triệu người buồn”(nguyên văn của Võ văn Kiệt).Quí vị cũng nên suy gẫm lại câu này!.
    Thân ái.

    Like

  2. 30 tháng 4 , NGÀY- QUỐC- HẬN là đúng quá rồi. Người nào muốn đổi tên, ta
    phải nghi ngờ đó là người xấu.

    Like

  3. chaudcold says:

    Lịch sử Việt Nam có nhiều ngày quan trọng và có đầy đủ ý nghĩa . Xin qúy vị bá tánh đừng thay tên đổi ý , với bài viết của LTP tôi hoàn toàn đồng ý. như đã có lần góp ý …. ngày này là ngày buồn cho cả dân tộc, do đó không nên tổ chức văn nghệ dưới bất cứ hình thức nào ,tốt nhất nên treo cờ rũ, nhắc nhở , dạy bảo, giải thích cho con cháu thấu hiểu ngày này .

    Like

  4. Đức Minh says:

    Tui cóc cần ngày đó bị biến tướng thành ngày khỉ khô gì. Nói tóm tắt là : NGÀY BA CHỤC THỨ TANG. Không sai một mảy.

    Like

  5. TTLan says:

    Hoàn toàn đồng ý với bác Lão Móc và bác LTP. Việc gì phải đổi tên ngày 30/4?, đó là ngày Quốc Hận, ngày Đại Quốc Táng, ngày Mất Nước cho con dân Miền Nam nói riêng và cho tất cả những người Việt từ Nam lên Bắc mà chống cs nói chung. Ngày nào đcs còn chình ình đấy và ngay cả khi chúng nó bị tiêu diệt, ngày Quốc Hận 30/4 sẽ mãi mãi phải được duy trì để nhắc nhở cho các thế hệ mai sau cái thảm họa của cái chế độ ác quỷ này để tránh không bao giờ cho phép nó trở lại dù có đa đảng đa nguyên đi chăng nữa!
    Lan

    Like

  6. LTP says:

    30/4 NĂM NAY, VIRGINIA ĐI ĐẦU TRONG VIỆC CÔNG-NHẬN NGÀY NAM VIỆT-NAM

    30 tháng tư xưa nay vốn là Ngày Quốc Hận. Không biết vì lý do gì mấy ông nội này lại muốn nó có tên là Ngày Nam Việt Nam? Tui thiệt tình không hiểu cái gọi là “Ngày Nam Việt Nam” này có ý nghĩa gì? Với tui thì 4 chữ “Ngày Nam Việt Nam” chẳng mang một cái ý nghĩa nào cả, ngược lại, cần phải giữ cái tên “Ngày Quốc hận” cho riêng ngày 30 tháng tư mà tuyệt đối không nên cho nó 1 cái tên nào khác vì sẽ làm lu mờ đi cái ngày đau thương buồn tủi nhất cho dân tộc Việt. Cái ngày này là ngày mà tất cả người VN cần phải ghi nhớ để mà sau này lấy đó làm bài học kinh nghiệm đầy máu xương và nước mắt với Cộng sản. Cũng bởi vì có cái ngày đó mà hàng triệu người dân Việt phải gạt nước mắt bỏ hết mồ mả ông cha, bàn thờ Tổ tiên, bất chấp mọi hiểm nguy để bước chân vào cuộc đời lưu vong sống trên các xứ người. Cũng bởi vì có cái ngày đó mà hàng trăm ngàn người đã phải vùi thây trong bụng cá, xác trôi nổi trên khắp biển Đông; cũng bởi vì cái ngày đó mà hàng trăm ngàn người phải gửi thân nới chốn ngục tù, chốn rừng thiêng nước độc, sống cũng như chết. Hàng vạn gia đình tan nát, cha phải lìa con, vợ phải lìa chồng; anh chị em phải chia lìa nhau. Cũng vì cái ngày 30 tháng tư đó mà đất nước Viêt Nam hoàn toàn lọt vào tay đám Cộng sản vô thần để rồi hàng mấy chục năm sau hệ luỵ của ngày đó vẫn còn tiếp diễn trên quê hương đày đoạ. Đất nước dần dần mất vào tay ngoại bang, dân tộc dần dần lệ thuộc vào kẻ thù truyền kiếp là thằng Tàu. Hàng vạn phụ nữ phải đem thân đi bán trôn xứ người, bán thân làm dâu nơi xứ lạ như Đài Loan, Hàn Quốc..v..v… kiếm chút tiền gửi về nuôi gia đình, hàng vạn thanh niên phải bán thân đi làm cu li cho ngoại bang; hàng ngàn trẻ em hiện là nạn nhân của chế độ buôn người buôn tình dục hiện tại.

    Tóm lại, câu hỏi của tôi đối với những người này là:

    Vì lý do gì các vị muốn dùng một cái tên khác để gọi ngày 30 tháng tư? Phải chăng quý vị đang muốn dần dà làm cái tên NGÀY QUỐC HẬN kia càng ngày càng ít người biết đến? Quý vị làm thế với mục đích gì?

    Quý vị muốn biến một ngày đau thương của đất nước thành một ngày để quý vị vui vẻ, hồ hởi phấn khởi với cái tên mới ư? Quý vị cứ việc làm. Thế nhưng chúng tôi, những người chiến sĩ đã cầm súng chiến đấu cho 1 nền tự do của miền Nam đất Việt, ngày 30 tháng tư sẽ không bao giờ là 1 ngày vui, là 1 ngày để ăn mừng hay hân hoan chào mừng bất cứ cái gì cả. Nó mãi mãi chỉ là 1 ngày buồn tủi nhất trong cuộc đời chúng tôi, cho tất cả mấy chục triệu người dân miền Nam chúng tôi. Nó chỉ là ngày vui đối với bọn Cộng sản Bắc Việt, kẻ thành công trong công cuộc cưỡng chiếm miền Nam VN; đẩy toàn thể dân Việt vào thời kỳ đen tối nhất của dân tộc.

    Theo ý kiến cá nhân tôi thì cái ngày 30 tháng tư đó phải giữ nguyên cái tên của nó là “Ngày Quốc Hận”.

    Tôi không rõ vì lý do gì mà nhóm người trên lại muốn đổi nó thành “Ngày Nam VN”? Thú thật cái tên “Ngày Nam VN” này chẳng có mang tí ý nghĩa gì hết đối với những người đã phải bỏ nước ra đi để tránh hiểm hoạ cộng sản.

    Ngày 30/4 vì là ngày mất nước cho nên nó là cái ngày buồn thảm nhất trong cuộc đời của hàng triệu người, ngày nay nếu đổi tên nó thành Ngày Nam VN rồi hàng năm cứ đến ngày này thì tổ chức ăn mừng vui vẻ, thì xem ra nó có khác gì đám VC trong nước cũng tổ chức ăn mừng vui vẻ vì đã chiếm được miền Nam VN.

    Cả 2 bên cùng ăn mừng chung 1 ngày dù dùng khác tên????? Tổ chức ăn mừng hay ăn nhậu tưng bừng trên xác hàng vạn đồng bào mình trong ngày 30/4?????? WTF cái đám đầu đất bên miền Đông đó nghĩ gì khi muốn đặt tên cho 30/4 là ngày Nam VN?

    Tui thật sự bó tay !

    Nếu có cơ hội thì thử nói chuyện với họ xem có phải là họ vô tình làm chuyện đó hay không chứ lấy cái tên “Ngày Nam VN” thật chả có ý nghĩa gì cả?

    Mấy người trong giới chính trị Mỹ thì (theo tui) họ chả hiểu Ất Giáp gì đâu, họ thấy người Việt mình yêu cầu (mà không có hại gì cho họ) thì họ ủng hộ! Căn bản là những người trong nhóm chủ xướng kia; ông NNB có khi chẳng để ý gì đến chuyện khác, có thể có 1 vài kẻ nào đó âm thầm đứng sau lưng giựt giây đám trí thức trí ngủ này?

    LTP

    Like

Ý kiến - Trả lời